Con xin dâng Chúa những ý thơ đẹp nhất, những lời thơ vô song, bằng toàn tâm, toàn trí, toàn bộ tinh hoa mà thể xác cùng linh hồn có thể vắt kiệt thành, bằng tất cả niềm tin và mọi niềm hy vọng.
Con xin dâng hiến tác phẩm - mong được Chúa ban ơn phước - là hạt giống đầu mùa gieo trên cánh đồng tâm linh Thiên niên kỷ thứ ba. Một vụ mùa gieo cho Chúa, để gặt về trong Chúa.
CHƯƠNG I (1): ĐỐI THOẠI VỚI THIÊN NHIÊN
Giống mọi đứa trẻ
tôi sinh ra
trên thế gian này
mở mắt nhìn lên
thấy trời xanh mênh mông
vòi vọi trên đầu
những đám mây không rõ từ phương nào
lớp lớp trôi
vắt bao dải voan mờ ngang núi
tôi hiểu chắc một điều
mẹ sinh ra tôi
nhưng không thể sinh ra chúng.
Cha tôi xin mấy hạt cây hồng
gieo trước cửa
chiều chiều tưới gội
đau đáu đợi qua tuần trăng mọc
một mầm xanh bé nhỏ diệu kỳ
trọc đất trồi lên
tôi thấu hiểu thêm một điều khác nữa
cha sinh ra tôi
nhưng không sinh nổi
dù một mầm cây bé nhỏ.
Khi hoàng hôn
ánh sáng huy hoàng lưu luyến
quanh mặt trời trắc ẩn
nấn ná chân mây
màn đêm gieo
tấm huyền nhung thăm thẳm
từ cõi hư vô
thấu qua các tầng trời bất tận
những vì sao nhóm lửa gây men
chốc lát dâng lên
cả bầu trời ngập sáng
bao đứa trẻ hàng xóm vây quanh
cho muôn lá muôn cây
những cánh đồng cằn khô
những nẻo đường sẫm cháy
rồi những cơn mưa
ào đến.
Những ân sủng bất ngờ
ban nước uống cho muôn vàn tạo vật
những ngọn gió nam
reo trên những triền đồi khắc khổ
đổ về muôn nhà muôn ngõ
sự sống mát lành
những ngọn gió bấc
sấy khô những con đường ẩm ướt
gieo tuyết đầu mùa
lên những chiếc chăn
đợi dệt hơi ấm bạn tình...
Tất cả...tất cả...
biểu hiện rằng
vũ trụ không chỉ có hình hài
mà còn vận động
trong nguyên lý hằng tồn
vững chắc
hơn cả chữ khắc vào đá tảng
vũ trụ đó là của ai?
Chẳng lẽ của tôi
của bố tôi
của mẹ tôi
hay của ông bà cụ kỵ nhà tôi?
Không! Tôi biết chắc là - Không !
Vậy của bà hàng xóm
hay của ông thị trưởng?
Chắc hẳn cũng không rồi!
Thầy giáo tôi giải thích
từ khi thầy sinh ra
bầu trời
trái đất
mặt trăng
gió và sao
đã từng hằng tồn như vậy
như thể ngẫu nhiên chúng đã sinh ra!
Tôi hỏi mẹ
có phải nhẫu nhiên tôi đã sinh ra?
Không nói, mẹ cười
một hàm ngụ khước từ.
Tôi hỏi cha
có phải ngẫu nhiên tôi đã sinh ra?
Cha lắc đầu, lý giải:
bởi cha mẹ tác thành
trong tình thân ái
tinh huyết giao hoà
tôi được sinh ra.
<mời các bạn đọc tiếp Chương: 1(2)>
https://www.paulnguyenhoangduc.com/post/ngước-lên-cao-chương-1-2
https://www.paulnguyenhoangduc.com/post/ngước-lên-cao-chương-1-3
https://www.paulnguyenhoangduc.com/post/ngước-lên-cao-chương-1-4
https://www.paulnguyenhoangduc.com/post/ngước-lên-cao-chương-1-5
https://www.paulnguyenhoangduc.com/post/ngước-lên-cao-chương-1-6
Lời đề tặng Thiên Chúa đầu tác phẩm thật cao quý và dạt dào tình yêu!