top of page
  • Nguyen Hoang Duc

No.13. THỢ SĂN DANH VỌNG

Đã cập nhật: 22 thg 5, 2023


Tréc ngồi thở dài thườn thượt trong quán cà phê hạng sang. Tréc tự hỏi, này thiên hạ ngoài kia biết bao kẻ lam lũ đang đôn đáo chạy ngượ chạy xuôi kiếm miếng ăn, mình thì vừa bước từ quán phở bò Cô-bê ra, tới ngay quán cà phê Ngôi Sao này, miệng phì phèo thuốc ngoại… Tại sao, nguyên cớ nào mà mình buồn cơ chứ?


Bỗng một gã cao lênh khênh đeo kính dày đụp bước vào quán, làm Tréc chú ý ngay.

- Ngồi một mình à? – Gã cao kều hất hàm hỏi.

- Vâng em một mình! Đại ca cũng một mình đó thôi. Khác gì em?

- Sao lại không khác. Ta một mình nhưng đầy ắp và tự tại. Còn chú một mình thì đang hoang mang rầu rĩ.

- Đại ca giỏi thế, sao nói một nhát trúng phoóc ngay tâm trạng của tiểu đệ?

- “Khôn ngoan hiện ra mặt, què quặt hiện ra tay chân”, mặt mũi chú thế kia làm sao dấu được sự hoang mang?

- Đại ca làm nghề gì mà cứ như đi guốc trong bụng người ta?

- Tớ làm nghề thầy bói!

- Thảo nào! Mời đại ca ngồi!

- Cậu mời thật à?

- Chứ sao. Một cốc cà phê thì là cóc khô gì?!

- Nhưng với tớ thì rất nhiều. Tớ đang thất sủng.

- Thất sủng sao đại ca lại rẽ vào chốn đắt tiền này?

- Vì linh tính bảo cho tớ biết, vả lại, khi đi qua cửa nhìn thấy cậu, tớ biết là chỗ có thể kiếm ăn.

- Đại ca mà nói đúng , em sẽ trả và còn thưởng nữa!

- Với cậu nói đúng chẳng là gì cả?

- Tại sao?

- Vì cậu còn muốn tớ định hướng cho đời cậu!

- Tại sao đại ca giỏi thế!

- Vì tớ nhìn vào chiều sâu sự hoang mang của cậu!

- Đại ca yên tâm , em sẽ thưởng bội hậu.

- Giờ thử xem, đại ca nói em tên gì?

- Người cậu ngắn thế, chắc tên là Đoản?!

- Đại ca nói đúng, nhưng chưa hết.

- Làm sao?

- Vì em còn được gọi tắt là Tréc. Tréc-lơ-mo một nhân vật trong phim của Tây. Em thích tên này hơn!

- Tớ nói đúng tên cúng cơm của cậu thôi! Còn việc cậu vọng ngoại muốn gọi là Tréc cho Tây, thì là việc khác.

- Thôi được, giờ thì em đang muốn gì?

- Mặt cậu sáng sủa, chắc cũng là thư sinh, chắc cậu là thợ săn?!

- Săn cái gì?

- Săn con mồi!

- Đi săn nào chẳng săn con mồi! Đại ca trả lời thế ai chẳng bói được?!

- Tớ không chỉ là thầy bói, tớ còn là nhà khoa học.

- Khoa học chỗ nào?

- Tớ đang nói theo nguyên lý. Thợ săn thì phải săn con mồi!

- Con mồi của tiểu đệ là gì?

- Rất dễ thấy, nó là danh vọng!

- Tại sao đại ca có thể nhìn thấu suốt tâm can em thế?

- Thì tên cậu là Đoản, và Tréc… Người Việt có câu “Đoản hình tức tiếng”, thể hình cậu thiệt thòi, nên giờ cậu đang loi choi tìm danh tiếng. Có sai không?

- Trúng phóc! Nhưng khó quá đại ca ơi.

- Chẳng có gì khó cả, cứ theo võ cổ truyền “người Việt gốc tre” mà làm!

- Việc đó như thế nào?

- Người Việt muốn chứng tỏ mình yêu bóng đá, mặc dù thế giới chẳng ai tin. Họ liền mời đội Arsenal của Anh Quốc sang đây, có một fan chạy bộ đuổi theo xe của đội bóng, để chứng tỏ người Việt yêu bóng đá và đội Arsenal lắm.

- Nhục thế hả đại ca!

- Tại sao nhục?

- Vì đó là cách khổ nhục kế, một kẻ chạy bộ theo, thì cũng chỉ là cách chứng minh, ta là nô tài, chứ làm sao chứng minh ta là ông chủ đá bóng được.

- Cậu khá lắm, đúng là người có học vẫn hơn. Nhưng muốn vinh quang đến nhanh không thể không dùng khổ nhục kế. Người Việt chẳng nói đó thôi “đẹp giai không bằng chai mặt”.

- Em vẫn chưa hiểu?

- Cậu muốn nổi tiếng nhanh thì phải đi tắt đón đầu, chọn những người nổi tiếng mà chạy theo xe của họ, giống như cái thằng đầu đường xó chợ kia chạy theo đội Arsenal ấy.

- Hay, ý đại ca hay. Nhưng cụ thể thế nào?

- Cậu có chơi Phây không?

- Có ! Em là thần chơi Phây.

- Vậy hãy chọn người nào có danh tiếng ấy, nhảy vào tranh cãi với người ta.

- Nhưng họ không chấp nhận?!

- Đã bảo “đẹp giai không băng chai mặt rồi”, cậu cứ cù nhầy bám vào bài của người ta mà bình, hạt bụi bám vào tầu vũ trụ phải nổi tiếng hơn hạt bụi của sân trường chứ.

- Hay… Hay… Hay vô tận, đại ca ơi, em sẽ tặng phong bì cho đại ca… tối nay em sẽ thực hiện liền

Paul Đức tối 15/10/2017 , viết trong 30 phút.


1 lượt xem0 bình luận

Comments


bottom of page