Theo BBC ngày 16/4/2015, Cao ủy tỵ nạn Liên Hiệp Quốc (UNHCR) đã tuyên bố năm 2014 “có 170 ngàn người di cư đã vượt Địa Trung Hải vào Ý và có tới 3.500 người thiệt mạng trong hành trình”. Vậy mà năm nay những số liệu cho thấy tình trạng còn trầm trọng gấp nhiều lần: “…hơn 500 người đã thiệt mạng kể từ đầu năm tới nay, cao gấp 30 lần so với cùng thời kỳ năm ngoái.”
sLàn sóng di cư từ thấp cấp đến cao cấp như du học đều lan mạnh mẽ từ Á-Phi qua Âu Mỹ. Sau 1975, chúng ta đã từng chứng kiến hàng triệu người Việt chạy thục mạng ra đi trên nhưng con thuyền nát, bắt chấp tất cả sóng to gió lớn, lực lượng vũ trang quê nhà, cướp biển thật, cướp biển giả, hàm cá mập, dù cơ hội sống sót rất nhỏ, dù phía bờ kia chỉ là những trại tỵ nạn màn trời chiếu đất, đầy rẫy bệnh tả, kiết lỵ, và truyền nhiễm… nhưng người ta vẫn thục mạng ra đi. Vì người ta muốn sống sót ở những nơi có công lý, văn minh, tiến bộ, cái ăn là lẽ hiển nhiên hơn là sống trong xã hội bán khai chưa có công lý, quốc gia làng xã lạc hậu đáy cùng nhân loại. Ở châu Phi, làn sóng ra đi còn bất cần hơn, có những người chui lên cả ống cánh quạt nơi cánh máy bay để rồi chết ém như vài con chuột. Còn số người ồ ạt bất chấp tính mạng nhảy xuống những sà lan cũ kỹ thì đếm khôn xiết kể, chết vài trăm mạng do sà đắm chẳng khác gì mớ cá tép bị ươn…
Số liệu cũng như thực tế này, không phải chúng ta nêu lên cho vui, mà xót xa thay, nó lại là bằng chứng minh chứng cho quan điểm rất phổ biến của những cường quốc. Họ nói “Những dân tộc nô lệ, cho dù có được trao trả độc lập thì vẫn cứ tiếp diễn hỗn độn, hoang tàn, đổ nát và diệt vong”. Tại sao? - Vì tầm vóc của nô lệ là thiếu lý trí thì làm sao có phân biệt để có trật tự?! - Không trật tự, không công lý, nhà như cột dựng nghiêng làm sao không đổ?!
Tại sao không thấy người ở Âu - Mỹ “tư bản giãy chết” chạy thục mạng đến Á – Phi? Có phải những quốc gia ông chủ văn minh đâu có chịu bỏ lâu đài để chạy đến cư ngụ trong vài cái lều rách nát lạc hậu của nô lệ?! Mà chỉ thấy người Á Phi chạy tới Âu Mỹ, trong trường hợp này phương ngôn “đất lành chim đậu” có đúng không?
Tại sao không thấy tác giả Âu Mỹ nào thiết tha các giải thưởng Á – Phi, mà chỉ thấy người Á Phi chiêm ngưỡng các giải thưởng Âu Mỹ? Đó có phải nô tài khát khao giá trị của ông chủ? Hiện nay trong tất cả các lãnh vực giáo dục, kỹ thuật, người châu Âu đặt ra tiêu chuẩn châu Âu cho Á Phi. Vậy thì họ cao hơn hay thấp hơn? Tại Việt Nam người ta làm đường xong mới đào lên đặt cống, lát hè xong lại lột lên thay lại, cây đang xanh chặt đi thay cây mới nhú vào… tất cả có phải sự hỗn độn của lý trí thiểu năng tham bát bỏ mâm vụ lợi kiểu tiểu nông với cái nhìn cực ngắn?
Có phải trong các trường phổ thông cho đến đại học có hơn 99% kiến thức là của Tây Âu? Và hiện đại hóa có phải chính xác ra là châu Âu hóa? Một người phụ nữ thành đạt da đen nói “Để đuổi kịp người da trắng chúng tôi phải cố gắng gấp 8 lần”. Trong khi đó ở Việt Nam vẫn có một số đông tự hào “tôi không cần học, lãnh đạo vẫn ngon”, hay “tớ không học vẫn viết văn, làm thơ, vẽ và sáng tác nhạc”… Thế là cái gì?
Kiến thức Tây Âu từ chính trị lập hiến, đến thể chế cộng hòa, đến dân chủ cho mọi người, đến mọi phương tiện cập nhật giúp ích cho đời sống như ô tô, vi tính, điện thoại, vệ tinh, cho đến những thành tựu siêu vũ trụ đều ưu việt và hơn hẳn châu Á – nơi được mệnh danh là “phương thức sản xuất châu Á”, nghĩa là lạc hậu, tối tăm, không thể minh định nổi ranh giới của các thời kỳ tiến bộ. Tại Á châu, từ các gia đình giàu có đến gia đình trung lưu đều gửi con em đi Âu Mỹ học. Đó không phải là hiện thực sờ sờ sao? Các nhà triết học nói “Hiện thực là cơ sở của chân lý”. Việc hàng vạn người Phi châu bơi thục mạng qua Địa Trung Hải để sống sót làm người nô lệ ở một nơi có ông chủ, chẳng phải là bằng chứng của chân lý sao?!
Mấy ông văn nghệ sĩ, trí thức, trí ngủ, trí lim dim ở Việt Nam đọc được dăm quyển ngũ thư tứ kinh, nói chuyện dây cà ra dây muống, dai như đỉa, không biết đối thoại trong cả
cuộc đời, văn bản, cũng như tác phẩm cứ khăng khăng đòi so sánh văn hóa Đông Tây, có khác gì đòi đem xe cút kít đọ ô tô, đem pháo thăng thiên so tàu vũ trụ con thoi?!
Nói thật tình trí tuệ của họ ít ỏi và đáng thương lắm. Mấy ông chẳng qua chỉ là thứ đan rổ rá đem bán, thời đại mới có máy rửa rồi, các ông sợ người ta không mua rổ của mình nên cứ ra sức tán hươu tán vượn về rổ rá hay mây tre đan xuất khẩu.
Theo tôi mấy ông hủ nho lạc hậu âm lịch nên nghĩ rằng, một chút kiến thức à uôm ba phải “trong âm có dương, trong dương có âm” của mấy ông không đáng là cái bẹ chuối để bơi qua Địa Trung Hải đến châu Âu đâu? Nếu các ông không biết sống bằng lý trí minh định sáng suốt, cách gì thoát khỏi tì tõm bên bờ ao, để người ta dẫm giày chế giễu “này anh bạn nô tài, anh được trả độc lập bao thập kỷ rồi mà vẫn cứ ôm bẹ chuối hát bài ca hỗn độn đổ nát như vậy?! Hay anh gọi đó là “cường quốc thơ”?!”
Paul Đức 16/4/2015
Bình luận