Ta đi
Trôi trên con đường rung phím từ muôn cột mốc
Dòng hành khúc bất tận thì thầm rẽ về
Muôn ngả
Cùng lúc
Mọi con đường lớn nhỏ hòa vang bản
Trường ca mặc khải
Giai điệu tấu bè cao
Cho những con đường khát khao, rướn qua non
Băng mình
Khỏi lớp sương mờ, đối thoại cùng mây gió
Giai điệu tấu bè trầm
Cho những vực thẳm khơi lòng trắc ẩn
Mở hồn chan chứa
Niềm u uẩn cho những chặng đường lắng đọng
Bản trường ca chuyển đoạn
Mọi con đường dâng cao khúc đi tìm chân lý, rằng:
Những con đường chẳng bao giờ không mở ra
những con đường
Đường nối đường không nghỉ
Đường chẳng thể dứt đường !
Và đôi chân sinh ra
Không đóng xuống ven đường
Như cột mốc !
Chúng bước đi
Bước này nối bước kia
Trên các nẻo đường đi tìm chân lý
Ta đi
Dãy đèn đường
Lượn cuối phố xa như dải Ngân Hà
Chảy giữa trời sao
Đèn xe muôn vàn ánh
Vùn vụt trôi như lấp lánh sao bay giữa hai bờ
Sông Trời mắc cửu
Cuốn vào xoáy
Nơi ánh sáng từ bao ngọn đèn chụm lại
Bóng ta tỏa đi muôn ngàn phía
Như những cánh hoa mơ hồ huyền nhiệm
Từ tăm tối
Khát vọng vươn về những miền ánh sáng
Ta đi
Trôi trên hòa thanh ba bè của :
Sao trời,
Đèn sáng,
Và đường đất
Dặt dìu vô tận
Lòng dạt dào hòa sóng âm ba
Đập vách tâm hồn vọng lại
Dựng lên những vần thơ
Không khi nào muốn dứt…
Paul Đức 03/01/1997
Comments