top of page
  • Nguyen Hoang Duc

No.44 HÚ HỒN CA ĐẠI PHẪU VĂN CHƯƠNG


Lời tác giả: Truyện ngắn vui để chọc đùa nhà văn Đỗ Quyên một tẹo, mong bạn vui chớ nặng nề gì. Hì… Hì…Hì…


Tại bệnh viện của bác sĩ Hoa Súng, cổng bỗng tắc nghẽn, bảo vệ chạy vào hốt hoảng kêu giám đốc Hoa Súng, cũng là trưởng ban giải phẫu văn chương. Đây là vụ mổ thi hài để quyết định thể xác đã chết là di tích của thánh hay cũng chỉ là xác phàm. Đó là ca mổ nhà văn tên Nguyễn Huy Thụ.

- Cái gì? Cái gì mà hốt hoảng thế? - Hoa Súng hỏi, mặt nhăn nhó, giọng gắt gỏng.

- Đông quá! Đông quá giám đốc ơi… - Bảo vệ thở dốc.

- Đông cái gì?

- Đông người kéo vào cổng bệnh viện!

- Đông thì tốt chứ sao! Bệnh viện đang chết đói cậu không biết à?! Đông người thì có đông gửi xe. Ghi tên họ vào, rồi ta sẽ tính tiền bốc thuốc kê đơn. Cậu sinh giờ ngu hay sao mà dốt thế! Có bệnh nhân, tức là có khách hàng! Có khách hàng tức là các miệng ví của họ đang phải nôn ra…

- Giám đốc ơi, xin ngài nghe em nói hết! Em cắn cơm cắn cỏ lạy ngài. Bọn họ là khách hàng đã phúc. Đằng này, họ kéo vào đòi tham gia hội chẩn ca đại phẫu. Ai cũng bảo rằng không cho họ tham dự là không được vì họ là chuyên gia đầy nhiệt huyết mỹ học về văn của ông Thụ…

- Thế à! Bỏ mẹ! Cho đánh kẻng cơ quan lên! Đánh gấp chín lần mọi ngày! Ngăn không cho đứa nào vào! Mẹ kiếp bệnh viện mỹ học có phải cái chợ đâu! Quân bay thực thi ngay. Đứa nào chậm trễ đuổi việc liền!

- Dạ… Dạ… Dạ…!!!

Số nhận là chuyên gia thi ca và mỹ học bị chặn dồn đống trước cửa bệnh viện. Bác sĩ Hoa Súng tiến ra nói:

- Kính thưa các chuyên gia đáng kính đông kém ruồi nhưng nhiều hơn chim…

- Ông nói thế đxo được! – Đám đông nhao nhao phản đối.

- Nói thật với quí vị! Tôi xuất phát là một nhà thơ, mà ở đây tôi thấy nhiều nhà thơ quá! Mà chúng tôi hội chẩn một cây bút văn xuôi, dù anh ấy cũng viết khá nhiều thơ, nhưng thành công về văn xuôi, mảng truyện ngắn là chính. Phòng hội chẩn của chúng tôi thường ngày chỉ ngồi cỡ dăm người. Nay không thể chứa một lúc cả trăm người kiểu như thơ Nguyễn Du bảo “ào ào như sôi” thế này được.

- Không đủ chỗ thì hội chẩn ở hội trường! Thiếu chỗ thì ngồi ngoài sân chõ mặt vào như nhiều hội thảo của nhà thơ…

- Bây giờ để đúng chuyên môn và giúp bệnh viện tác nghiệp thành công, chúng tôi xin mời tất cả các nhà thơ ra về. Chúng tôi sẽ không mời và cũng không đủ chỗ để mời!

- Ông nói thế đxo được! Chúng tôi tuy là nhà thơ, ngoại ngữ không biết nhưng đã tham gia hội thảo dịch thuật, còn hội thảo cả lý luận, lý luận của hội ta có mấy mống. Vài ông họp định ăn uống hết kinh phí

- Đúng rồi! Đúng rồi! Chúng tôi là cường quốc thơ, hội thảo nào chúng tôi chẳng có mặt. Chúng tôi là quần chúng, những nhà thơ đông chỉ sau nông dân, cách mạng là sự nghiệp của quần chúng ông rõ chưa, cái hội chẩn thi hài này đã là gì mà ông ngăn chúng tôi…

- Cám ơn! Cám ơn quí vị chuyên gia quần chúng! Vì đang chống bệnh cô-vít 19, bên Bắc Lạ, chúng tôi lại vừa nhận được thuốc giải cũng từ bên Bắc Lạ. Theo nguyên tắc của bệnh viện, ai tiêm ngừa kháng khuẩn thì mới được vào viện…

- Bỏ mẹ! Bỏ mẹ rồi! Hội chẩn cái đxo gì nữa, nó tiêm cho mình một phát Bắc Lạ thì đời toang…


Hội nhà thơ nông nhàn tranh nhau quay đầu xe, rồ ga phóng đi!


Paul Đức 21/6/2021



26 lượt xem0 bình luận

Comments


bottom of page