top of page
  • Nguyen Hoang Duc

NHO GIÁO - CHIẾC XE BÒ KHÔNG THỂ TĂNG TỐC VÀO LỊCH SỬ HIỆN ĐẠI

Đã cập nhật: 30 thg 5, 2023


Tôi xin được bàn về mấy điểm cụ thể sau, mong được rộng đường trao đổi trực tiếp với những ai muốn trao đổi. Tôi sẽ đưa ra từng điểm, nếu ai thấy những điểm này chưa đủ hoặc chưa thích hợp, xin đưa ra chính thức, tôi sẽ xin đáp lời.


Người Việt nói “thế gian chuộng của chuộng công/ nào ai có chuộng người không bao giờ.” Vậy muốn xem xét Nho giáo có thành tựu gì, chúng ta phải bàn trực tiếp vào hoa quả của nó, chứ không thể cứ đại khái; Nho giáo là hay lắm , tài lắm, đã có công nằm dọc chiều dài lịch sử.


1- Rất nhiều chuyên gia đã thừa nhận, thế kỷ 20 đã tiến bộ và phát triển bằng tất cả các thế kỷ trước cộng lại. Điều này cũng không loại trừ Nho giáo. Thành tựu của Nho giáo không thể bao gồm những lĩnh vực khoa học có những dường ray xe lửa khai phá Trung Quốc và châu Á. Rồi còn tốc độ của máy bay và tên lửa, chắc hẳn nó phải nhanh hơn thời Nho giáo thịnh hành đến cả triệu lần. Thêm nữa lại còn các sáng chế về thông tin như truyền hình, điện thoại di động hay internet chắc nó nhanh hơn phi ngựa báo tin của Nho giáo một tỉ lần. Người đi bộ có tầm nhìn chục mét, người phi công có tầm nhìn khoảng nghìn cây số. Tầm nhìn vài mét chính là tầm nhìn của Nho giáo ngày xưa thua máy bay cả triệu triệu lần.


2- Đường lối chính trị xuyên suốt của Trung Quốc là quân quyền và phụ quyền như “Quân xử thần tử, thần bất tử bất trung. Phụ bức tử vong, tử bất vong bất hiếu.” Than ôi , trong gia đình mà người cha đã có thể phán xét con phải chết, thì làm gì vua chúa chẳng có quyền ban cho người ta cái chết, nào thuốc độc, nào dây treo cổ… chỉ vì một chữ húy kỵ có thể giết cả chín họ. Tàn ác đến thế là cùng! Còn ở Việt Nam vụ thảm sát ba họ nhà Nguyễn Trãi ở Lệ Chi Viên. Nhẫn tâm đến thế thì còn ai đuổi kịp!


3- Lãnh tụ Tôn Trung Sơn nói; sách vở Trung Quốc (tất nhiên là hầu hết là Nho học) chỉ toàn thấy đâm chém, hằn thù, tranh giành, giết chóc, nên càng đọc ít càng tốt. Không đọc gì là tốt nhất. Còn nhà văn Lỗ Tấn, cha đẻ của văn học hiện đại Trung quốc đã nói; cái học của Nho giáo chỉ giỏi ăn thịt người.


4- Nho giáo và Phong kiến tài giỏi ư? Người Trung Quốc hàng năm vẫn nhớ nỗi nhục, tại vườn hoa Thượng Hải, đám thực dân chỉ có lực lượng bằng một phần triệu dân tộc khổng lồ về dân số đã trưng biển thế này “Cấm chó và người Trung Quốc!”


5- Các học giả phương Tây chính thức nói rằng; đa số các thủ đô và thành phố lớn của châu Á đều nằm sâu trong đất liền, chứng tỏ người ta không chú trọng đến phát triển mà chỉ lo phòng thủ.


6- Khi liên quân có vài chục tay súng trường tiến vào Thiên An Môn để lật đổ Hoàng đế cuối cùng của nhà Thanh, đám quan lại không ngoài ai khác chỉ có học vấn Nho học, vẫn với tay lên bàn bốc que, để bói xem hung - cát thế nào. Rút cuộc việc bốc thẻ muốn dựa dẫm vào trời đất đó, chẳng đấu nổi vài chục tay súng trường. Thật là quốc sỉ! Lạc hậu đến nước ấy thì nuốt cả những lời than!


7- Thành tựu khoa học, rồi quân sự, rồi tốc độ giao thông và truyền tin lạc hậu với thế giới hiện đại từ hàng nghìn đến hàng triệu lần. Chỉ còn trông chờ vào chút thơ văn tức cảnh sinh tình. Nào ta hãy xem. Nhà phê bình Hoài Thanh giỏi cả Tầu học lẫn Tây học đã viết “Thanh thế thơ Đường ở nước ta xưa nay bao giờ cũng lớn. Nhưng vì cái học khoa cử, những bài thơ kiệt tác ngâm đi giảng lại hoài đã gần như vô nghĩa. Nó chỉ còn là cái máy để đúc ra hàng vạn thí sinh cùng hàng vạn bài thơ dở.” (Thi nhân Việt nam - NXBVH 1995, tr 33). Thế là quá rõ, thứ thơ phú ấm ớ đó không chỉ đúc ra vạn bài thơ dở, còn đúc ra cả vạn con người dở, từ nhân cách đến học vấn không có mấy tấm gương cho người đời noi theo. Cả nghìn năm làm thơ mà thua Thơ Mới kéo dài chỉ có hơn mười năm đến cả nghìn lần. Chứng tỏ anh phải thua người ta đến cả triệu lần. Than ôi, ở đời khi đã thua kém nhau cả triệu lần khác gì con côn trùng so với con đại bàng thì nên lớn tiếng so sánh kiêu hãnh làm gì?!


Người đời nói, khi có việc mới biết lòng tin. Từ khi tôi đưa ra lời mời hãy viết một tiểu luận để bàn trực tiếp, nhưng vẫn chỉ thấy toàn comments là comments, tuyệt nhiên chưa có một người nào đủ dũng khí để bước lên đài. Than ôi mời lên sân khấu biểu diễn thì không dám lên, cứ đòi bàn luận ở cánh gà hay chui xuống dưới để chọc sàn, quả là lớp Nho học thật không đủ tư cách để đàng hoàng.


Nhân đây, tôi lại xin nhắc lại và rút bớt tiêu chuẩn, chỉ cần ai đó muốn biểu hiện cái hay của Nho học hãy viết một tiểu luận khoảng suýt soát một nghìn chữ thôi, đừng có biện hộ viết hay không cần dài nhé, người có thiên kinh vạn quyển trong đầu thì một nghìn chữ nhằm nhò gì?! Nhưng than ôi không biết có làm được không vì mấy ông Nho học chỉ quen viết tứ tuyệt có bốn câu, câu đối hai câu, hoành phi một câu… liệu có nắm được xương cốt logic để viết nghìn chữ không?!


Nếu quí vị không thể viết được, thì trong một thời gian ngắn tôi buộc phải tuyên bố sự toàn thắng của kiến thức triết học và tư duy phổ quát tổng thể ở trên kiến thức lọ mọ tra trích của hủ nho nhiều lắm. Nếu không viết dược bài luận mà vẫn chỉ đòi chơi dưới sân khấu “chọc sàn”, thì tôi chỉ coi là người cửa dưới, không đủ tư cách để đối thoại.


Xin được thỉnh thị và học hỏi bằng tiểu luận chính thức! Cám ơn!

NHĐ 02/8/2015



131 lượt xem0 bình luận

Comentários


bottom of page