top of page
  • Nguyen Hoang Duc

CHÚNG TA ĂN VỤNG HAI TỪ “TỰ DO”


“Tự do” Tôi vừa nói với bạn Hai từ rất phổ quát Của loài người Thế mà bạn giật hột Và kêu lên thật to Trời ơi! Chúa ơi Xin bé giọng

Hai từ Tự do Có lỗi gì đâu Mà bạn đòi Xin bé giọng? Hay bạn sợ Ngay tại đây Nó trở thành Ngục Bastille Trong cách mạng Pháp Hồi 1789 Đã nhấn cả dân tộc họ Vào cuồng phong máu lửa đau thương?!


Tự do đắt lắm Phải trả giá đắt Thì cũng đúng thôi Ở Trung Quốc kia Năm 1989 Hàng ngàn sinh viên Ngã xuống Ngày mùng sáu Tháng Tư Khi bị hàng trăm chiếc xe tăng Cán lên mình Và súng máy lia Vô hồi kỳ trận Như lia vào Thứ thảo dân Chỉ là cỏ rác Hay nhiều lắm Chỉ là Đá lát đường Cho những cá nhân Xây danh vọng cho mình Mong bước vào Cuốn sổ ghi Có tên là lịch sử?!


Tự do Là hai từ rất đẹp Thể hiện Bản tính Mang nhân tính Của con người nhân loại Hai từ đó Thể hiện khát vọng tinh tuyền Đâu có làm hại ai Vậy mà tại sao Bạn lại muốn thì thào Lào xào như mấy con sò Cọ mình trên cát Mà không phải tiếng hí Của những con ngựa kiêu hùng Cũng không phải tiếng gầm của hổ Làm vang động cả đại ngàn

Ở nơi nhiều trộm cướp Đàn bà không dám đeo tràng hạt kim cương Và ở nơi bất an tột cùng Tôi mới thấy bạn Phải thì thào hai chữ Tự Do ?!


Nơi ấy là đâu Chắc hẳn đó là một câu đùa cợt Vì bạn và tôi Đang ở đây Máu đỏ da vàng Trên hình chữ S Còn nơi nào khác của quê hương Nơi chôn nhau cắt rốn Mà chúng ta đòi đánh đổi Hai chữ Việt Nam!

Ôi đắng cay Quê hương và con người Của chúng ta Hai chữ tự do Đẹp thế Cũng phải thì thào Như buôn bạc giả?!

Nếu bạn không dám Nói về hai chữ Tự Do Thì bạn đâu còn Đứng trong hàng ngũ Của con người?


Tại sao như vậy? Tự Do ít nhất là Tự Quyết Con người Hay cá nhân Được đưa ra Quyết định về mình

Điều này Duy chỉ có Loài người mới có Còn các sinh vật khác thì không có

Đó cũng là duy nhất Chỉ có con người được Chúa Trời Ban đặc ân Được tự mình Tự quyết Về cuộc đời mình

Hãy nhìn thấu vấn đề Để hiểu tại sao? Chỉ có con người Được mang cứu cánh tự thân Còn các con vật Hay muôn loài sinh vật Được Chúa Trời xác định Là sinh ra Phải mang cứu cánh Phục vụ con người

Như con lợn kia Nó làm sao có thể Đòi quyền tự quyết Vì người ta nuôi nó Chọn ngày tết Hay đám cưới Cần bộ lòng Hay tiết canh Liền giết thịt Cứu cánh của con lợn Là bị nuôi Để làm thịt Trên bàn ăn Của con người

Nhưng con người Được nuôi nấng Mà chẳng phải Trở thành thức ăn Cho ai cả Vì thế người ta gọi Con người là Cứu cánh tự thân Nghĩa là nó Chẳng bị nuôi Để giành cho ai cả Dù là thần thánh ở trên cao Mà nó được nuôi dưỡng Để giành cho chính nó mà thôi

Nhưng Chúa Trời có bảo Kẻ nào được cho nhiều Sẽ bị lấy lại nhiều Ngài để con người Tự mang cứu cánh Cho mình và vì mình Mà chẳng cần Vì ai nữa cả Nhưng nếu Con người không tự quyết Để tự mình Làm nên giá trị Thì con người Còn thua Cả con lợn kia Mang cứu cánh làm hiến tế Trở nên Đồ ăn Nuôi dưỡng con người

Tự do Theo một triết gia Là nền móng Của mọi nền móng.

Vậy mà Nếu bạn phải thì thào thì bạn đâu có nguồn gốc căn bản để xác định nhân vị của mình như một con người nhân loại?

Tôi nhìn bạn Và tôi thấy thương tôi Rõ ràng thấy Chúng ta vẫn thì thào Hai chữ Tự Do Mắt đảo ra cửa hay góc nhà Xem có bị ai nghe thấy Tôi cảm thấy Bạn và tôi Đang ăn vụng Hai từ Tự Do

Ăn vụng Món quà phổ quát Của loài người Hai từ cao cả Và thiết yếu như không khí Vậy mà chúng ta Vẫn phải đành thở vụng Thì bao giờ Chúng ta Mới được làm người?!

Paul Đức 16/7/2016 (bài thơ làm trong 25 phút, từ 21h đến 21h25’)

Tranh của hoạ sĩ Yushkevich Viktor Nikolaevich (1961) người Belarus.

7 lượt xem0 bình luận

Comments


bottom of page